Cuộc Chiến Tigray (1935-1936): Cuộc Đụng Đoá Quân Sự Giữa Ý và Ethiopia Do Hoàn Cảnh Chính Trị Phức Tạp của Châu Phi

 Cuộc Chiến Tigray (1935-1936): Cuộc Đụng Đoá Quân Sự Giữa Ý và Ethiopia Do Hoàn Cảnh Chính Trị Phức Tạp của Châu Phi

Ethiopia, một quốc gia cổ đại ở Đông Phi với lịch sử phong phú và truyền thống văn hóa độc đáo, đã trải qua vô số biến cố lịch sử. Trong số đó, cuộc chiến Tigray (1935-1936) là một sự kiện mang tính bước ngoặt, đánh dấu sự xâm lược của Ý vào Ethiopia và dẫn đến sự cai trị ngắn ngủi nhưng tàn bạo của chế độ phát xít.

Để hiểu rõ hơn về cuộc chiến này, chúng ta cần quay lại bối cảnh lịch sử thế giới vào thời điểm đó. Nền đế quốc Anh đang ở đỉnh cao của sức mạnh, Mỹ đang dần khẳng định vị thế trên trường quốc tế, còn Ý đang tìm cách mở rộng ảnh hưởng của mình tại châu Phi. Benito Mussolini, nhà độc tài phát xít Ý, nuôi tham vọng thiết lập một đế quốc thuộc địa vĩ đại cho nước Ý và coi Ethiopia là mục tiêu tiềm năng.

Vào năm 1935, Mussolini ra lệnh cho quân đội Ý tấn công Ethiopia từ Eritrea (một thuộc địa của Ý thời đó). Lực lượng Ý được trang bị vũ khí hiện đại và có ưu thế về quân số so với quân đội Ethiopia. Tuy nhiên, người Ethiopia đã chiến đấu kiên cường dưới sự lãnh đạo của Hoàng đế Haile Selassie I.

Hoàng đế Selassie là một nhân vật lịch sử đáng chú ý. Ông được biết đến với nỗ lực hiện đại hóa đất nước và bảo vệ độc lập của Ethiopia trước các thế lực ngoại bang.

Trong cuộc chiến Tigray, người Ethiopia đã thể hiện lòng dũng cảm và tinh thần bất khuất. Họ sử dụng chiến thuật du kích hiệu quả để chống lại quân đội Ý. Tuy nhiên, sự chênh lệch về trang thiết bị và quân số đã khiến Ethiopia chịu nhiều tổn thất nặng nề.

Sau một năm chiến đấu, quân Ý đã chiếm được Addis Ababa, thủ đô của Ethiopia, vào ngày 5 tháng 5 năm 1936. Hoàng đế Selassie I buộc phải lưu vong khỏi đất nước.

Cuộc xâm lược Ethiopia đã vấp phải chỉ trích gay gắt từ cộng đồng quốc tế. Liên Hợp Quốc lúc đó mới thành lập đã lên án hành động của Ý. Tuy nhiên, các cường quốc Âu-Á khác không can thiệp trực tiếp vào cuộc xung đột này.

Dưới chế độ cai trị của Ý, Ethiopia bị đàn áp và bóc lột tàn nhẫn. Các chính sách phân biệt chủng tộc được áp dụng một cách hà khắc. Người dân Ethiopia bị tước đoạt quyền đất đai và tài sản của mình.

Sự cai trị của Ý tại Ethiopia chỉ kéo dài 5 năm. Trong Chiến tranh Thế giới II, quân Đồng Minh đã đánh bại phe Trục, bao gồm cả Ý. Vào năm 1941, quân Anh đã giải phóng Addis Ababa và trả lại quyền độc lập cho Ethiopia.

Hoàng đế Selassie I trở về Ethiopia và tiếp tục cai trị đất nước cho đến năm 1974 khi ông bị lật đổ bởi một cuộc đảo chính quân sự.

Cuộc chiến Tigray là một sự kiện lịch sử quan trọng đã để lại nhiều vết thương lòng cho người dân Ethiopia. Nó cũng minh họa cho sự tàn bạo của chủ nghĩa phát xít và tầm quan trọng của việc bảo vệ nền độc lập của các quốc gia.

Bảng tóm tắt sự kiện chính trong cuộc chiến Tigray:

Sự kiện Thời gian Kết quả
Ý tấn công Ethiopia từ Eritrea Tháng 10 năm 1935 Quân Ý bắt đầu chiếm đóng lãnh thổ Ethiopia
Quân đội Ethiopia kháng cự kiên cường Từ tháng 10 năm 1935 đến tháng 5 năm 1936 Quân Ý phải đối mặt với nhiều khó khăn trong việc kiểm soát đất nước
Quân Ý chiếm Addis Ababa Ngày 5 tháng 5 năm 1936 Hoàng đế Selassie I lưu vong khỏi Ethiopia
Ethiopia bị cai trị bởi Ý Từ năm 1936 đến năm 1941 Người dân Ethiopia bị đàn áp và bóc lột

Di sản của cuộc chiến Tigray:

Cuộc chiến Tigray đã để lại một di sản phức tạp cho Ethiopia. Mặc dù đất nước đã giành được độc lập sau Chiến tranh Thế giới II, nhưng vết thương của cuộc chiến vẫn còn sâu đậm trong tâm trí người dân Ethiopia.

Sự kiện này cũng đã thôi thúc sự phát triển và hình thành nhận thức về chủ nghĩa dân tộc ở Ethiopia. Nó đã chứng minh cho thế giới thấy sức mạnh và ý chí bất khuất của người dân Ethiopia trong việc bảo vệ đất nước của mình.